Logo
Trang chủ

Chương 19

Đọc to

Chương này, tôi xin phép bỏ qua ba tháng. Vì là mùa thấp điểm, công việc ít nên cũng không có gì đặc sắc. Chủ yếu là nhân viên đấu đá lẫn nhau (thừa thời gian rảnh rỗi nên không có gì để làm mà:sweat:).

Như tôi đã chia sẻ với các bác ở những chương trước, bản thân tôi tự nhận thấy mình không có tài năng gì hơn người. Chủ yếu là do tôi kiên nhẫn hơn tất cả những nhân viên thời vụ khác. Nhân viên thời vụ ở PHS, tính lương theo giờ, lương thời vụ cũng tăng dần theo thâm niên. Đợt tôi mới vào, lương được trả là 11k/giờ. Nếu làm đủ ngày 8 tiếng, tháng 26 ngày thì cứ thế nhân lên: 16k x 8 x 26 = 3.328.000/tháng. Cộng thêm các khoản tiền tip linh tinh, trợ cấp ca gãy, giờ tăng ca nữa thì cũng xấp xỉ 3,5 triệu. Nhưng đó là vào mùa cao điểm. Mùa thấp điểm, mọi chuyện lại xoay 180 độ.

Nhân viên thời vụ được cho nghỉ vô thời hạn, không báo trước khi nào sẽ gọi lại hoặc đi làm tiếp. Ai may mắn thì được gọi vào làm 2-3 tiếng để cầm cự:sweat:. Ai xui thì nghỉ nguyên tuần, nguyên tháng:canny:. Ai xui hơn nữa thì bộ phận nhân sự sẽ gọi điện và thông báo chấm dứt công việc với họ:sosad:. Nhân viên thời vụ thời tôi không có hợp đồng gì cả, làm ăn lương theo giờ. Và nếu muốn, khách sạn có thể chấm dứt công việc của họ trong vòng 24 giờ. Tương tự với nhân viên, nếu chán không muốn làm thì cũng có quyền "Alo, chị ơi cho em nghỉ:boss:" mà không bị ràng buộc gì. Cơ mà đám nhân viên cố định thì chẳng ai alo nghỉ, trừ những người làm thời vụ.

Giai đoạn này là giai đoạn thử thách nặng nề nhất đối với đám nhân viên thời vụ. Nặng không phải do công việc vất vả, mà chủ yếu là do tâm lý nhân viên trong giai đoạn này căng thẳng tột độ (nhất là với dân cố định), làm hôm nay không biết ngày mai sẽ ra sao. Khách sạn ế ẩm trong mùa thấp điểm, nên thường sẽ cắt giảm khoảng 20% đến 30% tổng số nhân viên. 90% trong số đó đương nhiên là nhân viên thời vụ. Đi làm ở giai đoạn này thần kinh như đánh lô đề vậy:canny:. Lâu lâu nghe "áo đen" gọi một ai đó, xuống phòng nhân sự nói chuyện, 20 phút sau thấy họ dọn tủ đồ cá nhân là xác định rồi:cry:. Sáng đi làm mới gặp họ, chiều vô họp nghe "áo đen" thông báo bạn ấy đã chấm dứt công việc với khách sạn. Thật sự mà nói, đi làm như ra trận, không biết lên đường lúc nào.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Kiếm Tôn
Quay lại truyện Nghề bồi bàn.
BÌNH LUẬN