Tháng 9 đến, mùa thấp điểm dần qua. Dù chưa đến mức khách đông nghịt, nhưng công việc đã đủ để tôi làm việc 8 tiếng mỗi ngày, dù thực sự hơi nhàn hạ.
Để tránh sự rắc rối không đáng có khi ngồi không, tôi bắt đầu mò mẫm vào quầy bar để kiếm thêm việc làm. Ông bà ta dạy chẳng sai: "Nhàn cư vi bất thiện". Trong khi hầu hết những người làm công nhật khác túm tụm lại tán gẫu phía sau pantry, tôi lại mon men lên quầy bar, cười cầu tài với bà barman. Đến nay, tôi vẫn nhớ đoạn hội thoại "bá đạo" của tôi với bà ấy ngày ấy, ngắn gọn, súc tích và hết sức "chuyên động" (chuyên nghiệp và manh động).
Tôi: Anh H, khỏe không? (Bà này là nữ nhưng tính cách rất đàn ông, không phải les, vẫn mê trai, chỉ là cá tính mạnh mẽ như đàn ông thôi.)
Bà ấy: Không, nhìn thấy mày là không khỏe rồi. Cà phê hay rượu vang? (Chả là mỗi lần tôi lên quầy bar là lấy cà phê hoặc rượu vang uống vụng, tôi rất thích hai thứ này.)
Tôi: Hôm nay không uống, kiếm việc làm thôi.
Bà ấy (chỉ tay vào góc quầy có mớ dụng cụ): Rửa chỗ đó, sắp xếp lại, rồi lau hai chồng ly.
Over