Logo
Trang chủ

Chương 25

Đọc to

Để nói sơ sơ về bà barman (áo đen vẫn gọi là thằng H) trứ danh nhà hàng. Trong 9 năm mở cửa, Park Hyatt chưa bao giờ tuyển nữ barman, ngoại trừ một lần duy nhất, chính là bà ấy. Khỏi phải nói cũng biết kỹ năng của bà ấy bá đạo cỡ nào. Sinh năm 1986, lớn hơn tôi 1 tuổi, biết cả rượu, thuốc lá và tất cả những thứ cần biết, là dân đi tàu Star Cruise. Tính tình rất nam nhi chí khí, nhưng không phải là dân đồng tính, vẫn biết mình là con gái, vẫn mê trai, nhưng trời sinh cái tính hơi đàn ông trong công việc. Mặt mũi bình thường thôi, được 7/10, riêng cái body CỰC KỲ BỐC. Đậu xanh rau má, tôi thề với các bác, đồng phục của Hyatt thiết kế cho nữ tuyệt đại đa số là đồ ôm body nhé. Đi đằng sau bà ấy mà nhìn là trào máu mũi, còn nhìn bà ấy mặc bikini là suy tim cấp. Dáng dong dỏng cao tầm 1m60, ba vòng rõ ràng, khúc nào ra khúc nấy, săn chắc gọn gàng. Được cái quan hệ giữa tôi và bà ấy khá tốt, phần là vì tôi hay mò lên quầy bar "chôm" đồ uống nên hay gặp, phần vì bà ấy giống tôi khoản ghét bọn Tây Anglo Saxon.

Lan man với bà barman thế thôi ạ, giờ quay lại khoản chính. Bà ấy là người đầu tiên hướng dẫn tôi vào thế giới barista. Nếu không có bà ấy, có khi giờ tôi vẫn là một bồi bàn bình thường như bao bồi bàn ở Hyatt. Cà phê Ý thường pha bằng máy, chắc các bác biết rồi, nhưng máy pha không có nghĩa là người pha đứng chơi. Có cả tá việc để làm chạy theo cái máy. Tôi xin tả sơ các bước làm, và tạ lỗi trước với các bác nào rành về cà phê Ý nằm vùng trên forum (nếu có). Tôi chỉ sơ sơ chứ không có ý "múa rìu qua mắt thợ" ạ, dù gì nghề chính của tôi vẫn là bưng mâm ạ.

 Việc đầu tiên là các bác phải gạt cà phê vào cần ép, canh liều lượng cà phê cho chính xác. Nhiều quá nước cà phê sẽ cháy khét, ít quá cà phê sẽ loãng. Nhưng mỗi lần gạt nó ra mỗi lượng cà phê khác nhau, do tốc độ tay người gạt nhanh chậm mà.

Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Con Gián Bắt Đầu Tu Tiên, Ta Trở Thành Trùng Tổ
Quay lại truyện Nghề bồi bàn.
BÌNH LUẬN