Logo
Trang chủ

Chương 34

Đọc to

Giờ thì các bác có thể mường tượng ra lý do tại sao những người thời vụ kia lại đấu đá nhau kinh thế chỉ để dành một suất làm bồi bàn. Nếu các bác có nhà có gia đình ở Sài Gòn, thì chỉ cần một suất chính thức, các bác đã có thể no cơm ấm cật và dành dụm tiền để khởi nghiệp riêng rồi. Chỉ các bác một mẹo này: khi gặp bồi bàn (nhất là các loại bồi bàn 5 sao hạng sang), đừng bao giờ hỏi: "Lương của em đủ sống không?" Vì tất nhiên họ sẽ nheo nhéo: "Lương em thấp lắm các bác/thím ơi." Các bác không thể kết tội họ nói dối được, vì họ có nói dối đâu, lương thấp thật mà. Câu hỏi đúng phải là: "Thu nhập của em đủ sống không?" Hehehehe, lúc đó, các bác có quyền tự thuyết phục mình rằng "thằng này nói xạo", nhưng thằng bồi bàn ấy chắc nó cũng không quan tâm đâu.

Trở lại với sự bất hợp tác từ phía nhân viên thời vụ, mặc dù khá chán nản, nhưng điều này không quá nguy hiểm. Cùng lắm thì chửi bới qua lại một chút thôi. Cha mẹ ơi, hồi đó tôi chửi bới ghê lắm, chửi với bếp, chửi với đám thời vụ, chửi tay bo với thằng bếp trưởng người Úc luôn, tiếng Anh tiếng Việt đủ cả.

Cái đáng sợ là áp lực từ phía "áo đen". Trong vòng 2 tháng, họ thường đưa ra những yêu cầu khắt khe nhất (và thỉnh thoảng còn điên rồ nữa) về công việc, để đảm bảo rằng cái thằng vừa mới được thăng chức đó không có tư tưởng "nghỉ xả hơi". Nếu các bác không đáp ứng nổi, hoặc có một chút sai sót để đám thời vụ còn lại chộp lấy cơ hội đâm sau lưng, vậy thì 100% là "té", té chỏng gọng luôn. Kỷ luật đối với nhân viên trong thời kỳ "Probation" được đặt lên hàng đầu. TUYỆT ĐỐI KHÔNG CÃI, bất kể người ta yêu cầu các bác làm gì. Sở dĩ khó khăn như vậy là vì khi chọn một nhân viên để đề bạt lên chính thức, bản thân "áo đen" cũng sẽ phải chịu trách nhiệm về trình độ của nhân viên đó. Nói nôm na là họ lấy bản thân mình ra để bảo lãnh cho nhân viên vậy. Chính vì thế, dù cho các chỉ thị có khó khăn đến đâu nữa thì cũng ráng cắn răng mà làm.

Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Sinh Si Ma
Quay lại truyện Nghề bồi bàn.
BÌNH LUẬN