Tuy nhiên, trong đời, cái gì càng đẹp thì càng ẩn chứa nhiều điều phức tạp. Nhân viên làm PHS, đặc biệt là dân nhà hàng, gần 9/10 là những người thâm hiểm. Họ sẵn sàng dùng thủ đoạn, chơi xấu, lừa gạt nhau để leo lên vị trí chính thức. Nam thì bày trò hãm hại, giấu nghề, mách lẻo với cấp trên khi người khác mắc lỗi. Nữ cũng vậy, nhưng còn có một chiêu thức khác mà tôi đoán các bạn nam đều hiểu đó là gì.
Vô số lần tôi bị chơi xấu mà không hề hay biết. Sau này, khi đã dày dạn kinh nghiệm và lên chức, ngồi ngẫm lại vẫn không thể hiểu sao mình có thể tồn tại ở đây sau bao lần bị đâm sau lưng. Hồi ấy, có một cậu bồi tên L. Một đêm nọ, cậu ấy rủ tôi ở lại ăn vụng (ăn vụng là truyền thống của dân nhà hàng, ai làm nhà hàng mà dám nói không ăn vụng thì trời đánh chết). Ăn xong, tôi hỏi cậu ấy ghi giờ vào phiếu tính công thế nào. Cậu ấy bảo cứ ra lúc nào thì ghi lúc nấy. Tôi tin lời và làm theo. Hôm sau, cấp trên gọi tôi lên mắng cho một trận vì gian dối giờ làm. Họ nói ghi giờ là ghi hết ca làm việc, còn ăn xong về lúc nào là chuyện cá nhân, không được tính vào phiếu công. Lúc đó tôi không hiểu gì cả, sau này mới biết cậu ấy cố tình chỉ tôi ghi giờ như vậy rồi hôm sau đi mách cấp trên là tôi ăn gian giờ. Thật là đời có quá nhiều kẻ khốn nạn như vậy. Những chuyện như thế xảy ra như cơm bữa, nhiều hôm tức không tả nổi, chỉ muốn cầm dao xỉa cho cậu ta một nhát. Nhưng may mắn thay, số tôi từ nhỏ đã theo phái chủ hòa, quân tử đấu khẩu chứ không động tay chân.
Nhưng trong cái rủi lại có cái may. Trong nhà hàng không phải ai cũng xấu xa. Cùng thời gian đó, tôi gặp một "lão cơm gạo" khác. Gọi là "lão" không phải vì ghét, ngược lại, từ "lão" mang hàm ý kính nể, như kiểu "lão đại". Lão tên Đồng (tôi đã đổi tên, vì lão này muốn có danh xưng cụ thể). Lão có miệng lưỡi sắc bén, nói chuyện như tát nước vào mặt. Nếu làm sai, lão chửi thì nhục nhã không khác gì chó. Nhưng lão lại rất lành tính, khẳng khái, công minh, làm việc rõ ràng. Lão Đồng là người chỉ cho tôi biết ai trong nhà hàng tốt, ai xấu, ai ở giữa. Ai giỏi, ai kém (không phải cứ làm nhà hàng là ai cũng giỏi như nhau). Đi theo lão, tôi học được rất nhiều điều về nghề, kỹ năng, cách "trả treo" với khách hàng (lão này "trả treo" bá đạo lắm, khách giận tím mặt mà không nói lại được). Và lão đã khai sáng cho tôi một điều khiến thế giới của tôi bớt tiêu cực hơn trước: "Đụ má mày chứ, dân đồng tính cũng là người" - đó là lời trích nguyên văn của lão Đồng.
Đề xuất Tiên Hiệp: Quái Vật Tới Rồi