Giờ giấc là làm 8 tiếng/ngày, nhưng thật lòng với các bác, đã làm nghề này, ở đâu chứ ở PHS, đừng hòng mà làm 8 tiếng/ngày. Ca thẳng đã phải đi sớm về muộn, còn đặc biệt là đi ca gãy, trăm đường thiệt thòi. Vô thì phải vô sớm để họp với "áo đen", về thì phải hết khách mới được về (tất nhiên là phải set up toàn bộ nhà hàng xong xuôi mới được về nhé). Được cái, làm ca gãy không phải lo cơm, vì cơm Hyatt có hai bữa/ngày, làm khuya thì được thêm bữa nữa. Chất lượng bữa ăn khá tốt, trà đá, cà phê, nước ngọt uống tẹt ga. Đại khái, đã làm cho Hyatt thì không lo đói bụng, bọn em vẫn hay đùa với nhau thế.
Tháng 4 năm 2010, khách rất đông. Năm đó, tình hình kinh tế thế giới tệ, mà không hiểu sao khách nó đi chơi đông dữ. Giá phòng cũng đâu có rẻ, hơn 400 đô/đêm. Em vẫn nhớ một đêm rất đông khách, chỉ nhớ là nó đông, chứ chẳng nhớ ngày. (Khi làm KS-NH 5 sao đủ lâu, các bác sẽ dần mất khái niệm về thứ, mà chỉ nhớ hôm qua - hôm nay - ngày mai. Còn ngày cụ thể sẽ được thay thế bằng sự kiện xảy ra trong nhà hàng trong ngày đó). Đang ôm cái mâm miệt mài dọn đồ, cái mâm đó là mâm oval dài 1.5m, chất đầy đồ dơ rồi vác lên vai đi xuống dưới nhà sau. Nhiều thằng bưng kinh lắm nhé, mâm với đồ mà chúng nó bưng một tay đi ào ào như xiếc. Bỗng nhiên, lão "áo đen" xuất hiện trước mặt mình. Mặt mày lão thì sưng sỉa, đá thúng đụng nia.
"Chết tiệt," em nghĩ trong đầu, "quả này chắc làm bậy cái gì lại sắp nghe chửi đây."
Nghĩ trong đầu thế chứ mặt tỉnh lắm các bác ạ, "dãi dầu" cũng đã 5 tháng, nghe chửi riết rồi... quen cả rồi.
"Áo đen" hỏi trước: "Em biết order không?" (Lấy order, là ra tiếp khách và hỏi xem khách muốn ăn, uống gì, ghi lại và chuyển cho bếp).
Em: "Biết chứ anh, làm quài mà." (Nhưng ôm cái mâm còn quài hơn cả order).
"Áo đen": "Ra khu B, nhanh, khách đang đông quá."
Đề xuất Tiên Hiệp: Trục Đạo Trường Thanh