Logo
Trang chủ
Chương 40

Chương 40

Đọc to

- May quá xong rồi à, có khách vừa đến gọi order, giờ em mang lên cho họ đi, hôm nay khách gọi nhiều quá!!! - Chị quản lý giục nhẹ khi tôi vừa từ tầng 3 xuống, giờ lại tiếp tục lục tục leo lên tầng 4. Cuối tuần nên khách đến đông và gọi cũng nhiều hơn, quán tôi tương đối lớn vậy mà mới hơn 9h tối đã full phòng. Mang đồ lên phòng... một lần nữa tôi lại gặp tay Quân, lần này hình như hắn đi với bạn hoặc đối tác khách hàng vì thấy mấy người còn lại đều là nam giới và ăn mặc có phần chỉn chu. Chẳng biết do bạn hắn là khách quen hay do hắn thấy tôi làm ở đây nên cố tình tới lui như vậy. Tôi cũng chẳng bận tâm, lẳng lặng bày biện mọi thứ theo yêu cầu. Lúc ra tới hành lang, chuẩn bị xuống dưới quầy thì tay Quân cũng ra theo.

- Nói chuyện một chút được không? - Hắn vừa hỏi vừa đưa tay tìm thuốc.
- Nếu vẫn chỉ là chuyện về Thùy thì khỏi cần, tôi không có thời gian.
- Chưa nói gì sao cậu đã biết là nói về Thùy!!!

Hắn cười khẩy, vẫn thở ra cái giọng rề rà khệnh khạng đó nhưng giờ tôi lại thấy bình thường. Làm việc trong cái môi trường này, hàng ngày tiếp xúc đủ mọi thành phần từ tri thức, trẻ trâu cho tới chí phèo... Thì dù có không cần cố, độ tĩnh và sự nhẫn nhịn theo thời gian cũng tự động tăng lên như một dạng đề kháng của tâm lý. Đối diện với tay Quân cách đây 1 năm, tôi chỉ muốn lao vào đập nát bản mặt đáng ghét của hắn. Còn hiện tại, tôi nhìn hắn chỉ như một gã hề khi đang phải trằn trọc với nỗi lo về người cũ trong Thùy.

- Vẻ lo lắng đang hiện rõ trên mặt anh kìa!!! - Tôi cười khẩy, đâm chọt hắn thôi chứ mặt mũi hắn lúc nào cũng tỉnh rụi.
- Thế à, sau 1 năm hình như cậu vẫn chưa thôi ảo tưởng về bản thân thì phải. - Hắn cười thành tiếng.
- Hê, phải có gì thì tôi mới nói vậy chứ!!!

Tôi nói vu vơ, tay đưa lên gãi cằm cao ngạo. Cái khó chịu nhất của những kẻ đang yêu là nghe phải những câu đâm chọc mập mờ, đầy khiêu khích đó. Với một kẻ kiêu căng, lòng đầy sở hữu như tay Quân, những lời tôi vừa nói có lẽ cũng đủ để hắn phải chột dạ.

- Gì là chuyện gì? - Hắn nheo mắt lạnh giọng, tôi thầm hả dạ.
- Trước sau vẫn lại là chuyện về Thùy à. Haizz, bình tĩnh, bình tĩnh nào ông anh. - Tôi nhại giọng hắn khi xưa. - Có tiền, có danh, lại có tuổi như ông thì phải tin vào những gì mình đang có chứ. Đi hỏi người ngoài như tôi có giúp ông giữ được chúng không, không được đúng không!!! Thế thì hỏi làm gì, người làm ăn không ai nói lời thừa, cái này ông chắc phải rõ hơn tôi. - Tôi nhếch mép.
- Hừ, đừng nghĩ khoa môi múa mép vậy mà đã tưởng mình hay. Với tôi, cậu trước sau vẫn chỉ là một thằng trẻ ranh, không đáng nói tới!!! - Vẻ mặt hắn tĩnh trở lại.
- Không còn chuyện gì vậy thôi nhé, chào. - Tôi chẳng dông dài, nói rồi bước xuống luôn.
- Hoàng này... cẩn thận đấy!!! - Tay Quân hất hàm cười nhếch mép, sau cùng hắn mới chịu bỏ đi.

Ngày hôm sau đến làm thì tôi nhận được quyết định cho thôi việc của chủ quán. Lý do: "làm việc chưa đủ tốt"... trong khi suốt nửa năm qua tôi chưa có lấy một lần làm phật ý khách hay gây thiệt hại gì cho quán.
- Thông cảm cho quán em nhé, cố gắng tìm việc gì tốt hơn vậy. Lúc nào rảnh thì qua thăm mọi người.

Mới làm có 2 tuần lại được nhận lương cả tháng, nhìn vẻ mặt gượng gạo, miễn cưỡng khi đưa tiền của chị quản lý mà tôi cười đắng. Lòng nhớ lại câu nói hôm qua của tay Quân, không biết hắn bằng vào mối quan hệ hay dùng cách gì, chỉ biết trong lòng tôi lúc này đang lạnh lẽo gằn lên từng chữ.
- "Sẽ có ngày tao tính sòng phẳng với mày, Quân ạ!!!"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Ta Tại Tu Tiên Giới Siêu Nghiêm Túc Dời Gạch
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN