"Chúc mừng sinh nhật em nhé, chị không nghĩ là em sinh nhật chỉ sau chị 1 ngày thôi đấy. Đã vậy còn có cùng tên đệm nữa chứ, Ngọc Minh-Ngọc My, hì hì hì. Đâu có xấu mù như ai kia chứ!!!"
2 chị em mới gặp mà như quen nhau đã lâu, có lẽ đều là con gái tháng 8 nên có sự đồng cảm tương ứng chăng. Tôi không rõ, nhưng nhìn My tươi tỉnh bước đầu đón nhận cuộc sống mới. Lại thấy cây đèn khế mình tặng nằm ngay ngắn nơi bàn học của Minh. Bỗng thấy niềm vui của mình giản dị mà thật sâu lắng .
My thích ứng với cuộc sống và môi trường mới tương đối nhanh. Học chuyên C.V.An, phần lớn học sinh trong lớp đều là người mới như nhau nên cũng dễ hòa nhập và kết bạn. Hơn 2 tháng trôi qua và mọi thứ vẫn bình lặng tịnh tiến như nó vốn dĩ vẫn thế. Tôi vẫn vừa học vừa làm, đôi khi phải bỏ tiết. Minh cũng vậy với công việc làm nhạc ở lớp múa. Về chuyện liên quan đến Phong tôi không biết gì thêm vì bản thân không muốn phải hạ mình dòm ngó như 1 kẻ yếu thế và kém cỏi. Trầm mình vào guồng quay công việc, học tập hàng ngày cũng đủ vắt kiệt những cảm xúc thừa thãi để nghĩ về chuyện tình cảm của bản thân và người khác. Có được phút nào rảnh rỗi là tôi giành hết cho My và bè bạn. Thời gian này tôi cũng không gặp được Nhung nhiều, không hiểu sao nhưng Nhung có vẻ bận nên những khi tôi có ý rủ cafe hay gặp nhau tán ngẫu, thường là khó có thể setup. Có lẽ nảy sinh vấn đề sức khỏe của mẹ nên cô ấy mới bận bịu vậy. Cũng chỉ vì chữ "bận" nên tôi chưa thể về thăm mẹ Nhung thêm lần nữa như đã hứa.
***
Tối nay khách huỷ hợp đồng nên thành ra lại được rảnh rỗi. Về đến phòng trọ thì thấy Minh đang ngồi xoa dầu, sắc mặt có vẻ không được tốt.
"Mệt hay sao mà phải xoa dầu vậy?"
"... Thấy đau đầu... Chẳng hiểu sao tối qua ngủ muộn, chiều nay ngủ bù mê mệt vậy mà lúc dậy lại thấy chóng mặt."
"Nằm nhiều thiếu khí đấy, ra ngoài đi ăn với tôi cho thoải mái đi."
"Cái My đâu, sao không gọi nói đi cùng?"
"Tối nay nó trông trại ở trường nên không về đâu, thôi đi đi."
***
"Chết toi, đến quán mới nhớ quên mang ví mất rồi!!!" - Minh thộn mặt nhìn tôi.
"Đi cùng tôi mà phải xoắn à, mà đằng nào hôm nay cũng là tôi mời mà. Cứ yên tâm xả láng đê."
"Á à được, vậy lát nữa cho anh hối hận luôn, hị hị."
2 đứa mạnh mồm vậy thôi chứ có gì hoành tráng đâu ngoài lẩu và nầm. Ấy vậy mà sơ cua thêm mấy thứ linh tinh cũng đi vài lít. Ăn xong thanh toán, nhìn phiếu giá rồi vênh mặt tự tin thò tay vào túi quần... 1 cảm giác trống trơn "kỳ diệu" lan tỏa giữa da tay và vải bò. Hồi chiều ngăn cách giữa chúng vẫn là thứ mịn màng, mát rượi của những tờ polime cơ mà... Tại sao, tại sao???...
Phải qua 1 lúc tôi mới nhớ ra ví tiền vẫn còn để quên trên cabin xe lúc tôi ngồi lái thấy cộm cộm vướng víu. Đã đen lông còn xồm xoàm khi đây là quán lạ lần đầu đặt chân tới. Giờ còn mỗi nước đặt điện thoại lại, mà con điện thoại cùi này sợ còn không đủ ấy chứ.
"Sao vậy Hoàng... Đừng nói với tôi là..."
Minh gượng gạo nhìn tôi xác nhận, đúng lúc chuẩn bị ăn quả nhục với con bé nhân viên thì...
"Ô, Hoàng và Minh cũng ở đây à..."
...
Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyết Ưng Lĩnh Chủ