Logo
Trang chủ
Chương 8

Chương 8

Đọc to

Đông tới, một mùa giáng sinh nữa lại rục rịch về trong lòng những người trẻ. Còn có hơn tuần nữa là đến Noel rồi. Chiều nay biết Thùy được nghỉ nên tôi qua phòng trọ cô ấy, định bụng rủ đi chơi và mua sắm cho thay đổi không khí. Vừa lên đến phòng thì thấy con bé "hàng xóm" cùng dãy đang thập thò từ phòng Thùy bước ra, trên tay là hai gói mỳ Hảo Hảo.

- Ông lại đến thăm người yêu à... Ê ê, nhìn gì soi mói thế, nhà tôi hết gạo nên sang vay tạm gói mỳ thôi. Ông đến rồi thì tôi đỡ phải khóa cửa cho nó, hì.

Tôi chỉ cười, chào hỏi qua loa rồi vào phòng luôn. Căn phòng trống trơn, có tiếng nước xối xả trong WC. Vì Thùy trọ một mình giống tôi nên hẳn cô ấy đang tắm. Mà vội tắm quá hay sao mà đến laptop cũng không kịp tắt thế này. Tôi đưa tay định Alt F4 một loạt thì bỗng dừng lại, cẩn thận kiểm tra xem Thùy có đang download hay chạy soft gì không... Không hề có gì nhưng khi lướt qua trình duyệt web thì một suy nghĩ loé lên trong đầu tôi. Tích vào history, tiến đến một loạt dòng blog đã mở trước đó... Một trang blog hiện ra, không phải là tên blog quen thuộc của em nhưng avatar lại có hình em trong đó. Chính xác là hình của em bên cạnh một người con trai, nền ảnh đằng sau còn có mấy người nữa, trai gái đủ cả mang dáng vẻ như đang đi du lịch. Tò mò tôi tiếp tục kéo xuống dưới mục bài viết đồng thời mở cùng lúc tab album ảnh...

... Mười phút sau Thùy cũng tắm xong, em bước ra và hơi giật mình khi thấy tôi đang hút thuốc bên cửa sổ. Ánh mắt em sau đó liếc nhanh đến chiếc lap trên giường. Tất nhiên là nó vẫn nguyên vị như sau khi em vào phòng tắm, không suy chuyển, không thay đổi... Tôi vẫn cười nụ cười hiền với em dù lúc này khóe môi đang giựt giựt cứng ngắc.

- Anh đến để mang ít đồ cho em thôi, giờ phải về luôn rồi. Chỗ này đủ để mời phòng bên liên hoan đấy. - tôi hướng ánh mắt về phía túi thức ăn mua trên đường lúc đến đây. Vốn định bụng đi chơi về sẽ nấu nướng, ăn tối ở phòng em rồi qua đêm luôn nhưng giờ thì... Có lẽ không thể được nữa rồi...

- Vậy ạ, mà sao anh đến rồi mà không ở lại? - Thùy vừa nói vừa nhìn bốn mẩu thuốc tôi để trên chôn bát.

Tôi cười nhẹ định cứ thế bỏ về luôn nhưng nghĩ thế nào lại nói. - Hôn anh một cái để anh yên tâm về nào!!!

Thùy tất nhiên đáp ứng, đôi môi mọng hồng hào, vừa tắm xong nên còn vương hơi nước thơm ngát, quện trong môi tôi. Miệng lưỡi quấn lấy nhau như nụ hôn nồng cháy một năm về trước.

Nhả ra... khe ngực Thùy phập phồng thở gấp sau nụ hôn sâu, đôi mắt ngước lên nhìn tôi đầy phức tạp. Ẩn ước trong đó như là trộn lẫn của sự ngạc nhiên, khó hiểu, cả nỗi quyến luyến. Trong giây phút môi rời nhau mắt em ánh lên như nhận ra điều gì đó. Chỉ là tôi chắc chắn em không thể biết được, đây có lẽ sẽ là nụ hôn sâu cuối cùng tôi giành tình yêu của mình cho em...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Thiên Ký
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN