Logo
Trang chủ
Chương 89

Chương 89

Đọc to

- Cà phê quán này vẫn vậy nhỉ?

Tôi và Thùy quyết định ngồi ở quán cà phê mà chúng tôi vẫn ngồi từ thời còn học cấp ba. Công nhận cái quán này tồn tại khá lâu, cũng vì là một trong những quán lớn nhất thành phố quê tôi.

- Thì cà phê ở đâu cũng như nhau thôi mà anh.

Thùy khuấy nhẹ ly cà phê chứ không uống. Từng vòng xoáy nâu đục chậm dần trong chiếc ly cũng giống như khoảng lặng vô hình đang tồn tại lúc này vậy. Những câu hỏi đơn giản về cuộc sống, công việc, sức khỏe của nhau đều đã hỏi hết. Tất nhiên chẳng cần hỏi thì có lẽ đối phương vẫn có được tin tức về nhau. Còn nhạt hay đậm trong cuộc nói chuyện này có lẽ phải nằm ở những chủ đề khác.

- Anh vẫn cứ định thế này, không yêu ai khác trong thời gian tới à? - Thùy chủ động đề cập.

- Em cũng biết hoàn cảnh anh hiện tại rồi đấy. Đâu có phù hợp lắm.

- Phù hợp hay không là do mình nghĩ thôi. Như anh hiện tại, em thấy khá lý tưởng cho nhiều cô gái đó.

- Em nói vậy làm anh lại ảo tưởng đấy, hê. Dù sao cũng cảm ơn em.

- Hì, em nói thật mà.

- Em thì sao, với anh Quân đó... mọi thứ vẫn tốt chứ?

- Em ư, mọi thứ vẫn bình thường nên có thể xem như là ổn.

Tôi gõ nhịp ngón tay trên bàn, phân vân điều đang nghĩ trong lòng. Nửa muốn nói cho trọn nghĩa, nửa lại không vì sự phức tạp của nó. Sau cùng vẫn là thân phận "người dưng" của mình ngăn không cho tôi nói ra những điều trong lòng.

- Cảm ơn em nhé.

- Sao lại cảm ơn em?

- Em qua chơi như vậy mẹ anh cũng thấy vui lắm. Anh cảm ơn em vì điều đó... Haizz, em uống đi, cà phê nguội hết rồi kìa.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Hằng Thánh Vương [Dịch]
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN