Logo
Trang chủ
Chương 15: Mời

Chương 15: Mời

Đọc to

"Vì sao?" Nghe Dunn nói vậy, lòng Klein lập tức dậy sóng, bản năng thốt lên. Phi Phàm Giả có ẩn họa nghiêm trọng ư? Đến mức ngay cả cơ quan thẩm phán nội bộ Giáo hội, những Phi Phàm Giả chuyên xử lý sự kiện tà dị, cũng dễ dàng gặp vấn đề sao?

Dunn Smith bước vào toa xe, ngồi lại vị trí ban nãy, biểu cảm và ngữ khí đều giữ vẻ bình thường: "Đây không phải chuyện ngươi cần hiểu rõ, cũng không phải chuyện ngươi có thể hiểu, trừ phi ngươi trở thành một thành viên của chúng ta."

Klein trầm mặc một lát, rồi cũng ngồi xuống, nửa buồn cười nửa khó hiểu hỏi: "Không hiểu rõ điều này, làm sao có thể đưa ra quyết định gia nhập?" Mà không gia nhập lại chẳng thể lý giải, thế này chẳng phải thành một vòng lặp vô hạn sao...

Dunn Smith một lần nữa lấy tẩu thuốc ra, cứ thế đặt ở chóp mũi hít nhẹ một hơi: "Ngươi có lẽ đã hiểu lầm, một thành viên của chúng ta bao gồm cả những Văn Chức Giả."

"Nói cách khác, chỉ cần trở thành Văn Chức Giả của các ngài, ta liền có thể hiểu rõ các bí mật liên quan, làm sáng tỏ những ẩn họa cùng nguy hiểm tiềm tàng của Phi Phàm Giả, rồi sau đó mới xem xét liệu có nên trở thành Phi Phàm Giả hay không?" Klein vừa sắp xếp lại dòng suy nghĩ, vừa dùng lời lẽ của mình để diễn giải lại ý của đối phương.

Dunn cười cười nói: "Đúng là như vậy, trừ một điểm, đó chính là không phải cứ ngươi cân nhắc để trở thành Phi Phàm Giả thì nhất định sẽ trở thành. Về phương diện này, các Đại Giáo Hội đều nghiêm ngặt như nhau."

Không nghiêm ngặt mới là lạ... Klein thầm oán một câu, vừa nói với giọng nhấn mạnh, vừa ra hiệu: "Vậy còn Văn Chức Giả thì sao? Chắc hẳn cũng rất nghiêm ngặt chứ?"

"Nếu là ngươi, thì hẳn là không có vấn đề gì." Dunn mắt nửa khép, thần sắc hơi giãn ra, hít hà điếu tẩu, nhưng cũng không đốt thuốc.

"Vì sao?" Klein lại một lần nữa lâm vào nghi hoặc. Cùng lúc đó, hắn tự trêu đùa trong lòng: Chẳng lẽ ta đặc biệt, khí tức Xuyên Việt Giả của ta, tựa như đom đóm giữa đêm tối, rõ ràng đến thế, xuất chúng đến thế sao?

Dunn mở đôi mắt nửa khép, đôi mắt xám vẫn sâu thẳm như trước: "Thứ nhất, trong sự kiện kiểu này, ngươi có thể không cần sự trợ giúp của chúng ta mà vẫn sống sót, điều này cho thấy ngươi có ưu điểm khác biệt so với người khác, ví dụ như sự may mắn. Mà người may mắn, luôn luôn rất được hoan nghênh."

Thấy vẻ mặt Klein hơi đờ đẫn, hắn khẽ cười nói: "Được rồi, ngươi cứ coi như đó là một cách nói đùa. Thứ hai, ngươi tốt nghiệp khoa Lịch Sử Đại học Hoy, đây là điều chúng ta vô cùng cần. Mặc dù thái độ của tín đồ Phong Bạo Chi Chủ, Lurme, đối với phụ nữ khiến người ta ghét bỏ, nhưng quan điểm của hắn về xã hội, nhân văn, kinh tế và chính trị vẫn sắc bén. Hắn từng nói, nhân tài là yếu tố then chốt để duy trì lợi thế cạnh tranh và sự phát triển tốt đẹp. Điểm này, ta rất tán thành."

Thấy Klein khẽ nhíu mày, hắn tiện miệng giải thích: "Ngươi hẳn có thể tưởng tượng được, chúng ta sẽ thường xuyên tiếp xúc các văn hiến và vật phẩm từ Kỷ Đệ Tứ, thậm chí sớm hơn. Không ít Tà Giáo và nhiều Dị Đoan đều có ý đồ thu hoạch sức mạnh từ những vật này. Có lúc, bản thân chúng cũng sẽ dẫn đến những sự tình quỷ dị đáng sợ."

"Trừ Phi Phàm Giả trong các lĩnh vực đặc thù, phần lớn chúng ta đều không giỏi học hỏi, hoặc có thể nói là đã qua cái tuổi đó rồi." Nói đến đây, Dunn Smith chỉ chỉ vào đầu mình, khóe miệng hơi nhếch lên, như tự giễu nói: "Những kiến thức khô khan, nhàm chán ấy luôn khiến người ta buồn ngủ, dù là Kẻ Không Ngủ, cũng không thể cưỡng lại. Trước kia, chúng ta sẽ tìm các nhà lịch sử học, nhà khảo cổ học hợp tác. Nhưng lúc này lại có nguy cơ bí mật bị tiết lộ, cũng có thể mang đến những gặp gỡ không hay cho các giáo sư, phó giáo sư. Cho nên, việc có một nhân sĩ chuyên nghiệp gia nhập, trở thành một thành viên của chúng ta, là một chuyện tốt khó lòng từ chối."

Klein nhẹ nhàng gật đầu, chấp nhận lời giải thích của Dunn. Trong lúc suy nghĩ lan man, hắn hỏi: "Vậy trước kia các ngài sao không trực tiếp, ừm, phát triển một người?"

Dunn thản nhiên tiếp tục nói: "Đây chính là thứ ba, cũng là điểm cuối cùng và quan trọng nhất: Ngươi đã tiếp xúc sự kiện tương tự, nên không tồn tại vấn đề vi phạm điều khoản giữ bí mật. Còn việc phát triển người khác, nếu thất bại, ta sẽ gánh chịu trách nhiệm tiết lộ bí mật. Các Đội viên của chúng ta, các Văn Chức Giả của chúng ta, tuyệt đại bộ phận đều đến từ nội bộ Giáo hội."

Lặng lẽ nghe xong, Klein hiếu kỳ hỏi: "Vì sao các ngài lại nghiêm ngặt giữ bí mật đến vậy? Nếu nhiều chuyện được công bố ra ngoài, truyền bá đi, khiến nhiều người biết hơn, chẳng phải có thể ngăn ngừa những sai lầm tương tự lặp lại sao? Nỗi sợ lớn nhất đến từ sự chưa biết, chúng ta có thể biến sự chưa biết thành đã biết mà."

"Không, sự ngu xuẩn của nhân loại vượt quá sức tưởng tượng của ngươi. Điều này ngược lại sẽ dẫn đến càng nhiều kẻ bắt chước, hỗn loạn lớn hơn và những sự kiện nghiêm trọng hơn." Dunn Smith lắc đầu đáp.

Klein "Ừ" một tiếng, có vẻ đã hiểu rõ, nói: "Bài học duy nhất mà nhân loại học được từ lịch sử, chính là nhân loại không thể học được bất kỳ bài học nào từ lịch sử, luôn lặp lại những bi kịch tương tự."

"Câu danh ngôn này của Hoàng đế Russel quả thực tràn đầy triết lý." Dunn tỏ vẻ tán đồng.

...Hoàng đế Russel Đại Đế nói ư? Tiền bối Xuyên Việt Giả quả thực toàn diện không kẽ hở, chẳng để lại cho hậu bối bất kỳ cơ hội thể hiện nào cả... Klein trong nhất thời cũng không biết nên nói gì tiếp.

Dunn quay đầu nhìn ra ngoài xe ngựa, những ánh đèn đường mờ ảo hòa lẫn vào nhau, tạo thành ánh sáng văn minh rực rỡ.

"...Trong nội bộ cơ quan thẩm phán của các Đại Giáo Hội, đều có một câu nói tương tự. Đây có lẽ mới là nguyên nhân chính yếu khiến họ nghiêm ngặt giữ bí mật, cấm người thường biết đến."

"Là gì?" Klein mừng rỡ, có một loại khoái cảm khi nhìn trộm bí ẩn.

Dunn quay đầu lại, cơ mặt khẽ co giật một chút, khó lòng nhận ra: "Niềm tin và nỗi sợ hãi mang đến phiền phức. Càng nhiều niềm tin và nỗi sợ hãi thì phiền phức càng lớn, cho đến khi tất thảy hủy diệt." Nói xong câu đó, hắn thở dài: "Mà trừ khẩn cầu sự phù hộ và trợ giúp của Thần Linh, nhân loại không thể giải quyết những phiền phức lớn thực sự."

"Niềm tin và nỗi sợ hãi mang đến phiền phức. Càng nhiều niềm tin và nỗi sợ hãi thì phiền phức càng lớn..." Klein nhẩm lại câu nói này, không thể lý giải rõ ràng lắm. Sau đó, vì không thể lý giải rõ ràng lắm, một cảm giác sợ hãi từ sự chưa biết dâng lên, tựa như trong bóng tối sâu thẳm ngoài ánh đèn đường, nơi không có ánh sáng chiếu tới, đang ẩn giấu từng đôi mắt tràn đầy ác ý và từng cái miệng đang há hốc.

Tiếng vó ngựa lóc cóc, bánh xe nhấp nhô, phố Thiết Thập Tự đã hiện ra đằng xa. Dunn phá vỡ sự trầm mặc bất chợt, chính thức mời chào: "Ngươi có muốn gia nhập chúng ta, trở thành một Văn Chức Giả không?"

Ý niệm chợt lóe lên, Klein trong chốc lát không thể quyết đoán, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta có thể suy tính một chút được không?" Chuyện hệ trọng, không thể vội vàng hấp tấp đưa ra lựa chọn.

"Không có vấn đề, trước Chủ Nhật cho ta câu trả lời dứt khoát là được." Dunn gật đầu. "Đương nhiên, nhớ kỹ phải giữ bí mật, không được kể sự kiện liên quan đến Welch cho bất kỳ ai khác biết, bao gồm cả ca ca và muội muội của ngươi. Một khi vi phạm, không chỉ sẽ mang đến phiền phức cho họ, mà còn có thể khiến ngươi phải ra Đặc Thù Pháp Đình."

"Được." Klein trịnh trọng trả lời.

Trong toa xe lại trở nên im ắng.

Thấy phố Thiết Thập Tự đã gần, sắp về đến nhà, Klein bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, do dự vài giây rồi vẫn mở miệng hỏi: "Smith tiên sinh, mức lương và đãi ngộ của Văn Chức Giả như thế nào?"

Đây là một vấn đề nghiêm túc... Dunn sửng sốt một lát, chợt mỉm cười đáp: "Không cần lo lắng vấn đề này. Kinh phí của chúng ta do Giáo hội và Sở Cảnh sát cùng bảo đảm. Văn Chức Giả mới vào, lương tuần là 2 Bảng 10 Xu, ngoài ra còn có 10 Xu phụ cấp giữ bí mật và nguy hiểm. Tổng cộng là 3 Bảng, không chênh lệch bao nhiêu so với giảng sư đại học chính thức."

"Về sau, theo thâm niên tăng lên và công lao đạt được tương ứng của ngươi, tiền lương sẽ dần dần tăng lên."

"Đối với Văn Chức Giả, chúng ta thông thường là hợp đồng năm năm. Sau năm năm, nếu ngươi không muốn làm nữa, có thể bình thường rời chức, chỉ là nhất định phải ký thêm một bản điều khoản giữ bí mật trọn đời. Không được sự phê chuẩn của chúng ta thì không thể rời khỏi Tingen. Di chuyển đến các thành phố khác cũng cần phải tìm Trực Dạ Giả bản xứ đăng ký trước."

"Đúng rồi, không có ngày Chủ Nhật, chỉ có thể thay phiên nghỉ ngơi. Nhất định phải bảo đảm luôn có ba vị Văn Chức Giả làm việc. Nếu ngươi muốn đi phương Nam, đi vịnh Dipsy nghỉ phép, vậy thì cần phải phối hợp tốt với đồng sự." Dunn vừa nói xong, xe ngựa ngừng lại, nhà trọ mà Klein ở hiện ra bên cạnh.

"Ta hiểu rồi." Klein quay người bước xuống xe ngựa, đứng bên cạnh. "Đúng rồi, Smith tiên sinh, nếu ta đã suy nghĩ kỹ, nên đến đâu tìm ngài?"

Dunn cười khẽ nói: "Đi Quán rượu Chó Săn ở phố Besik, tìm ông chủ của họ là Wright, nói rằng ngươi muốn thuê một Tiểu Đội Lính Đánh Thuê làm nhiệm vụ."

"A?" Klein nghe mà không hiểu gì cả.

"Địa chỉ của chúng ta cũng là bí mật, trước khi ngươi đồng ý, không thể trực tiếp nói cho ngươi biết. Được rồi, Klein Moretti tiên sinh, chúc ngươi đêm nay vẫn có giấc mộng đẹp." Dunn mỉm cười thăm hỏi.

Klein ngả mũ hành lễ, đưa mắt nhìn xe ngựa dần dần tăng tốc rồi rời đi. Hắn lấy ra đồng hồ bỏ túi, "cạch" một tiếng ấn mở, thấy mới hơn bốn giờ sáng. Gió mát trên đường thổi qua, khoan khoái, bốn phía đèn đường mờ ảo.

Klein hít một hơi thật sâu, cảm nhận được sự vắng vẻ của đêm khuya xung quanh. Quảng trường ồn ào, náo nhiệt nhất ban ngày, nửa đêm lại tĩnh mịch, yên ắng đến thế. Điều này hoàn toàn khác biệt với ánh mắt lặng lẽ và sự thông linh mờ ảo bên trong dinh thự của Welch. Cho đến giờ phút này, hắn mới nhận ra tấm lưng áo đay của mình đã ướt đẫm mồ hôi từ lúc nào không hay, lạnh buốt và ướt sũng.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hành Trình Cưa Trai - Phải Lòng Anh
Quay lại truyện Quỷ Bí Chi Chủ [Dịch]
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Kiều Anh

Trả lời

6 ngày trước

Không có mục danh sách chương à chủ nhà ơi?

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

6 ngày trước

Có bạn bạn. Nếu là bạn nói phần Túc Mệnh thì quay lại truyện Quỷ Bí Chi Chủ là thấy danh sách gộp 2 phần nha. Do hồi xưa lỡ gộp nối liền k có tách ra làm 2 bộ riêng.

Ẩn danh

tan216

Trả lời

1 tuần trước

cho xin review Phần 2 với ạ?

Ẩn danh

Tui là ai

Trả lời

1 tuần trước

Ad ơi ad ghim cái tip tìm chương bằng cách nhập URL ở đâu được không tip này mình đọc cmt của ad mới biết hay phết đỡ phải dò từng trang như trước

Ẩn danh

Khánh Trương

Trả lời

1 tuần trước

Phần 2 chương 363 không thấy j ad ơi

Ẩn danh

Tsu Gin

Trả lời

1 tuần trước

oh hell nah, ghệ main là một thằng đực rựa con đường ma nữ, sau này main nó cũng chuyển qua ma nữ thế là thành cắt kéo, nhưng đi sâu vào bản chất thì lại là 2 thằng đang đấu kiếm, càng nghĩ cành thấy dị, thôi chịu chịu chịu ko theo đc

Ẩn danh

Khánh Trương

Trả lời

1 tuần trước

Phần 1 danh sách thấp toàn phải tìm tài liệu phi phàm của quái vật sang phần 2 gần 200 chương chưa thấy nói gì về vật liệu phi phàm từ quái vật ngay trong phối phương cũng chỉ ghi cần đặc tính phi phàm :)))

Ẩn danh

Thi Lê Văn

Trả lời

2 tuần trước

Web cái danh sách chương đâu. Lỡ đọc được vài trăm chương giờ kéo từng chương kiếm lại tới khi nào

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tuần trước

bạn quay lại trang giới thiệu là thấy danh sách. Hoặc đơn giản hơn là bạn thay số chương trong URL là được.

Ẩn danh

Khánh Trương

Trả lời

2 tuần trước

Mé lúc Klein mua quả “Lôi Thần Gần Thét” cho Dereck bảo còn gần 1 năm sử dụng xong 1 time sau khứa Dereck bảo do dùng nhiều nên sẽ hỏng sớm hơn dự kiến mà đến chương 1261 thăng lên bán thần ds4 còn main sắp lên thiên sứ ds2 rồi mà vẫn chưa hỏng :)))

Ẩn danh

Tui là ai

1 tuần trước

Được cấp vũ khí mới lúc lên danh sách cao rồi mà bạn

Ẩn danh

Linh Trang TV

Trả lời

2 tuần trước

Leonard gia nhập hội tarot chương bnh v mn?

Ẩn danh

Nguyễn Anh Duy

Trả lời

2 tuần trước

sao mình ko tắt được quảng cáo ta

Ẩn danh

Tui là ai

2 tuần trước

Bạn đợi hết thời gian là tắt được còn nếu bị nhảy tràn lan thì web bị lỗi á bạn lên face báo admin sửa