Logo
Trang chủ

Chương 74

Đọc to

Rồi một ngày, "Nó" đã nhắn tin cho em:
- Anh! Em vào chơi nha! Em vừa thi học kỳ xong, được nghỉ 2 tuần...
- Ơ! Được nghỉ 2 tuần luôn á?
- Uhm! Được nghỉ 2 tuần. Em định về nhà... nhưng mà...
- Sao em không về nhà?
- Thì em mới vào đó mà. Với lại em muốn vào gặp anh! Em nhớ anh... :beauty:

Lúc đó, em vui mừng khôn xiết. Em vui vì "Nó" nói nhớ mình (dù "Nó" có nói bao nhiêu lần đi nữa, em vẫn luôn muốn nghe câu đó), vui vì sắp được gặp "Nó", được thỏa mãn nỗi nhớ mong mấy tuần qua. Thế là em cứ mong chờ, mong chờ ngày "Nó" vào. :adore:

Sáng hôm "Nó" lên xe đi vào, em cứ đi đi lại lại. Sao mà thời gian trôi chậm thế không biết. Chịu không nổi, em chạy ra chỗ xe dừng chờ "Nó", mặc dù phải đợi một tiếng nữa "Nó" mới tới nơi. Ngồi trên ghế đá, em nhìn dòng người qua lại và thỉnh thoảng lại bất chợt cười vu vơ như người mất hồn. Cuối cùng thì "Nó" cũng tới nơi. Nhìn thấy "Nó", tim em bỗng xốn xang lạ thường, lòng vui vẻ lạ thường, miệng thì cười tươi như hoa. Hai đứa chúng em lốc cốc dưới trưa nắng về tới nhà em. Rồi em trổ tài nấu nướng "siêu kinh điển" để đãi "Nó". "Nó" nhìn em và cười khúc khích, chắc là em nấu ăn "siêu bay cả nồi niêu" nên "Nó" mới cười. Hehe... :gach:

... Giờ em có việc đột xuất rồi... Em up lên đây trước, tối về em viết tiếp nhé... Hì hì...

Đề xuất Voz: Bản Tình Ca Mùa Đông
BÌNH LUẬN