Logo
Trang chủ

Chương 80

Đọc to

Lần ra này tôi lại tiến thêm một bước nữa. Chả là buổi đêm thì tôi vác xác về phòng thằng bạn ngủ, còn cả ngày thì dành trọn thời gian bên Nó. Tôi cứ níu giữ toàn bộ những thời gian tôi có bên cạnh Nó. Những lúc như thế tôi chỉ muốn cái thời gian chết tiệt đó đứng đơ luôn đi cho tôi. (Tất nhiên là tôi với Nó vẫn còn cử động được để còn đi chơi với nhau nữa). Cũng có khoảng thời gian buồn cười, khi ăn cơm với mấy đứa quỷ sứ phòng Nó. Haha... Tụi nó đúng là thánh troll, nhiều khi tôi nổi ba chữ "O" cứng đờ lên trên mặt, chẳng thể phản ứng gì cả, cứ ngồi yên cho tụi nó "ulti" xối xả. Haha... Tôi dần thân thiết hơn với mấy đứa ở trong nhà Nó, nói vậy chứ cũng thân sẵn với một đứa rồi (nhóm bạn thân).

Lần này tôi đã không còn ngại ngùng khi ôm Nó nữa. Buổi trưa tôi cũng ngủ lại nhà Nó, và chúng tôi cứ nói chuyện với nhau như vậy cho đến khi ngủ thiếp đi. Đây cũng là lần đầu tôi ôm Nó ngủ. Số là tôi chỉ dám quàng tay qua người Nó thôi, ôm hờ thôi chứ chả dám ôm chặt. Hì hì. Bỗng dưng Nó đang ngủ thì tỉnh dậy, quay qua nhìn tôi rồi bảo:

"Anh! Đem tay anh em kê ngủ cái."

Thế là tôi giơ cái tay của mình ra cho Nó kê ngủ. Tôi ôm Nó chặt hơn. Lúc này thì tôi nói thật chứ cả cái nhà máy điện hạt nhân đang dí vào người tôi chứ chả phải chỉ là một cái dây bình thường thôi nữa. Chỉ mới thế mà tim tôi đã nhảy và đập loạn xạ lên rồi. Lại một lần nữa ước mình có khả năng ngưng đọng thời gian để mãi như thế này... Nó cũng quàng tay qua ôm tôi rồi ngủ ngon lành. Tưởng tượng cứ như mấy cảnh ôm ngủ trong phim Hàn vậy đó. Haha.... Tôi yêu Nó.

Tôi tuy là đầu óc bị tiêm nhiễm khá nhiều thứ vào, cái gì tôi cũng biết cả (tất nhiên chỉ là lý thuyết thôi). Nhưng tôi muốn dành sự trong sáng còn lại (ít hay cực ít tôi cũng không biết nữa) để yêu một cô gái ngây thơ hồn nhiên như Nó. Mà nói thì nói cho oai vậy, gan tôi cũng chỉ bằng con chuột thôi. Và về cơ bản là tôi thuộc tuýp người "các cụ", thích "ăn kem trong nhà" chứ không "ăn kem trước cổng". Cho nên mấy thím đừng có tư vấn bậy bạ cho tôi đó. Tôi cứng lắm. Haha....

Hội ngộ nào rồi cũng lại chia ly, huống chi là tôi với Nó "người trong kẻ ngoài như thế này". Tôi ghét nhất cái giây phút phải chia xa Nó, ghét nhất cái lúc mà ngồi trên xe quay lại nhìn Nó tới khi khuất. Nhưng mà ghét thì cũng phải đến lúc đó thôi. Lại phải balo lên và trở lại. Lại buồn và lại tiếc nuối...

Đề xuất Tiên Hiệp: Nguyên Thuỷ Pháp Tắc (Dịch)
BÌNH LUẬN