Logo
Trang chủ

Chương 87

Đọc to

Em chẳng dám nói em đang ở đâu mà nói lảng sang câu khác:
- Con chuẩn bị về quê rồi đó bố. Ngày mai con về...

Thế mà bố em có quan tâm đến câu trả lời của em đâu. Người lớn họ đủ sắc bén để không bị cuốn vào câu chuyện khác. Dù gì thì bố em cũng là người sinh ra em mà, em làm gì qua mặt được đấng sinh thành.

Bố em:
- Con đang ở Huế à?

Em chẳng dám cũng chẳng biết phải luồn lách thế nào nữa nên đành phải trả lời thành thật. Em nhỏ nhẹ trả lời:
- Dạ! Con ra đây chơi với mấy đứa rồi mai về quê luôn thể...

Chuyện có vẻ trầm trọng rồi đây! Cơ mà gia đình em ít khi mắng em lắm, chỉ nói bình thường thôi. Em quen như vậy rồi. Chỉ nói thôi cũng đủ làm em phải suy nghĩ rồi...

- Con ra Huế với ai!...
- Dạ thì... với mấy đứa chứ ai nữa. Ra rồi mai con về...

Em nhấn mạnh cái câu: "mai con về" hòng đưa câu chuyện đi sang một chiều hướng khác nhưng mà chẳng thể lay chuyển được tình hình.

- Bố nghe người ta đồn ầm lên rằng con hay ra Huế lắm phải không?

Lại là dư luận! Em cực kỳ ghét cay cái dư luận ở quê em! Người ta quá rảnh rỗi để đi nói chuyện này chuyện nọ không liên quan đến mình. Mà có phải nói không đâu, một đồn mười rồi mười đồn trăm nữa mới khổ chứ... Hiazz...

 

Đề xuất Voz: Đơn phương
BÌNH LUẬN