Logo
Trang chủ

Chương 8

Đọc to

Thằng đệ nhìn tôi lo sợ, liếm mép hỏi:
- Gì ghê vậy anh, em tưởng anh tính hết rồi. Có gì em chốt hậu cho anh chạy.
- Chốt thế đéo nào được, đm, tao lo gặp cá sấu thì uổng công.
- Há há, thế thì chết mẹ anh đi, bỏ 70 củ ra em dẫn đi chịch hotgirl gãy chim thì đéo chịu, lọ mọ lên cái xó rừng này. Mà lo gì, nhìn ảnh con bé kháu phết.
- Đm, mày đéo biết, tụi tộc này trẻ con đứa nào chẳng xinh xắn đáng yêu, nhưng dậy thì xong một cái tụi nó biến hình nhanh hơn Optimus, hên xui thôi. Thôi không đùa nữa, tao dặn này, chốc trước khi uống rượu mày uống gói sâm nước này cho tao, rồi cứ uống xả phanh đi, vậy tụi nó mới vui cái bụng. Nhưng lúc nào thấy say quá, ra ngoài móc họng mà nôn, rồi lại uống gói sâm là vào uống tiếp được. Nhớ đừng để chân bước mất cảm giác. Trong trường hợp tụi nó mời sái thuốc phiện, mày trước khi rít thì ngậm lấy một ngụm nước, để khói theo nước vào bụng chứ không vào phổi, thế sẽ không say.
- Thế còn anh, em sợ anh say rồi hỏng việc thôi.
- Mày khỏi lo, tao có cách của tao để không phải uống, mới cần mày uống với họ nhiệt tình hộ. Đưa mày đi chỉ để có thằng uống tốt, chứ để đánh nhau mày dát bỏ mẹ.
- Hê hê, chỉ anh hiểu em.
- Thôi cứ thế mà triển, tụi nó đi mảng tới kìa.
Có ba cái mảng tiến đến, tôi không biết ai vào với ai, tôi cứ cúi đầu chào từ xa, rồi đá chân thằng cục súc bên cạnh để nó làm theo tôi. Tất cả có 13 người, ai cũng mặc đồ đen từ mũ tới chân, cái giày cũng đen nhìn như phim kiếm hiệp Tàu. Riêng có một ông đeo thêm cái khăn vải đỏ quanh bụng, chỉ có thể là thằng thầy mo đồng bóng. Cứ cúi chào và bắt tay từng người, đến người cuối cùng, bắt tay xong thấy đứng lại không đi thẳng lên nhà như đội kia. Tôi ngước lên nhìn thì suýt nữa thốt ra, ơ, đm thằng nghiện. Đúng vậy, các anh cứ ra khu Thanh Nhàn bắt thằng nghiện nào gày nhất khoác cho nó cái áo đen là ra thằng cậu em ấy, nó hơn tôi có vài tuổi mà nhìn lụ khụ như lão 80. Rồi thằng oặt xà lai đấy thều thào giới thiệu:
- Chắc anh là sếp chị X, tôi là em chị ấy đây. Mời anh lên nhà uống nước, với dự lễ cho cháu nó đi với chúng tôi.
Tôi chưa kịp trả lời thì một lão nhìn phương phi mặc kiểu bọn Kinh tộc nhảy cái phịch từ mảng xuống. Tiến lại chỗ tôi nói:
- Cậu đừng đưa tiền cho nó, chốc đưa cho tôi.
- Cái này em không biết, khi nào anh Z ký giấy đã nhận đủ tiền nuôi dạy cháu thì em đưa 65 triệu cho anh ấy, mà tiền em để ở ô tô bên kia suối. Đưa cháu sang, ký giấy là em giao tiền thôi. Anh ấy nợ anh thì anh đi cùng rồi lấy luôn. Giờ em đưa luôn 5 triệu đây, là để tổ chức cái lễ này. Các anh tự giải quyết với nhau, sao cho suôn sẻ để cháu nó đi cho vui vẻ.
Tôi đưa 5 triệu cho thằng cậu, thằng cậu cầm ngần ngừ một lúc rồi đưa cho ông béo, hóa ra buổi cúng này cũng là vay trước tiền ông béo. Chúng tôi cùng đi lên nhà, thì mấy mâm cỗ đã bày ra rồi. Tôi đéo hiểu 5 triệu tiêu thế nào mà được có 5 mâm cỗ như thế này:
Nhìn cái mâm cỗ chán chết mẹ, thịt gà còn luộc hơi sống nữa. Nhưng tôi không đến đây để xực, nên chẳng bận tâm lắm. Vừa vào đến nhà lập tức tôi đảo mắt quét pha một vòng, tò mò muốn thấy cháu nó lắm rồi. Nhưng không thấy đâu cả, thằng Táo lúc này cũng đã về, nó thấy tôi ngó nghển khắp nhà, biết tôi sốt ruột tìm con bé, nó vội cắt nghĩa, giờ này con bé chắc đang dưới bếp để mợ nó dạy mấy câu khấn rồi. Ah, vậy là chốc nó sẽ lên trên này làm lễ, tôi yên tâm tìm chỗ ngồi.
Lúc này mọi người đã vào cả nhà, và chia hàng quỳ xuống trước bàn thờ, một mình hàng đầu là ông thầy mo, phía sau là chủ nhà với một ông phụ tá cho thầy mo. Tiếp theo là quan khách, tôi cũng không hiểu vị trí sắp xếp thế nào, kéo thằng đệ xuống hàng cuối cho lành.
 

Đề xuất Voz: 100 ngày cố yêu
BÌNH LUẬN