Logo
Trang chủ

Chương 111

Đọc to

Chúng tôi có mười phút để chuẩn bị cho vòng hai: vòng thi Tài năng.

Tôi đi qua đi lại, chống cằm suy nghĩ, từ nãy đến giờ vẫn chưa biết phải thi cái gì. Liệu tôi có tài năng không nhỉ?

Tôi liếc nhìn Mẫn ở đằng xa, chợt nảy ra một ý tưởng.

Tôi bàn với Hiếu về kế hoạch thi vòng hai, nghe xong nó bật cười: “Mày lúc nào cũng nghĩ ra mấy cái thứ quái dị!”

“Tao sẽ coi đó là lời khen”, tôi cười mỉm.

Đoạn tôi đi tới chỗ Mẫn.

Cô ấy đang đứng trò chuyện với mấy con bánh bèo xung quanh. Nhìn mặt mấy đứa kia chắc đổ rạp hết đến nơi rồi. Người gì đâu mê trai dễ sợ!

-Chà, mém nữa tui không nhận ra bà con gái luôn đấy. –Tôi lên tiếng.

-Con gái?! –Mấy con bánh bèo ngơ ngác.

Tôi đưa tay nựng mặt Mẫn, nói với tụi nó:

-Nhìn đi, có thằng đàn ông nào khuôn mặt thế này không, thân hình nhỏ nhắn, da trắng như bông bưởi, hơn hết nghe giọng nói mà không nhận ra con gái thì mấy cô cũng lạ. Nhìn đi, cô ta là tomboy!

Tụi nó bối rối nhìn nhau rồi cùng nhìn xuống vòng một của Mẫn.

-Phải, tuy chỗ đó hơi khiêm tốn tí nhưng thử rờ vào xem, nó cộm lên đấy. –Tôi nói và khoác vai Mẫn.

Bọn nó nhìn Mẫn như chờ phủ nhận, rồi thất vọng, nhưng vẫn cố nén nỗi đau

-Con gái thì sao chứ, bọn tui vẫn nói chuyện bình thường. Ông vô duyên đấy, tự dưng nhắc đến vòng một người ta.

-Rồi, là tui vô duyên, giờ cho mượn Mẫn tí nha. –Tôi khoác vai Mẫn kéo đi.

-Ông làm gì thế? –Mẫn hỏi- Tui đang cố tán gái đấy.

-Ờ để sau đi, tui có chuyện cần nhờ đây. –Tôi cười hề hề.

-Chuyện gì?

Đề xuất Voz: Trung hưng chi lộ
Quay lại truyện Ước gì.....
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

5 tháng trước

truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này