Đó là một ngày tệ hại trong đời tôi.
Cứ mỗi cuối tuần, ba hoặc mẹ sẽ vào thăm tôi. Sáng chủ nhật, trên đường mua đồ cho nội về, tôi háo hức gặp khuôn mặt rạng rỡ của ba.
Nhưng không, tôi bất ngờ và khẽ rùng mình khi thấy ba ngồi trên ghế đá nhìn tôi với đôi mắt giận dữ.
Tôi đứng im như bức tượng, cảm giác được một luồng khí lạnh đầy áp lực đè nặng không gian. Ba nhìn tôi như nhìn thằng tội phạm, lông mày sát với mắt và xiên xuống một cách đột ngột, ánh mắt lạnh lùng vô cảm chạy dọc khắp xương sống tôi.
Tôi định mỉm cười để làm dịu không khí nhưng rồi lại ngậm chặt miệng, rõ ràng một cái hé răng lúc này chỉ như đổ thêm dầu vào lửa.
Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây, nhưng rõ ràng là một điều không lành.
-Lại đây!- Ba tôi nói.
Tôi đi chầm chậm tới, cảm giác như những bước chân cuối cùng của tử tù khi ra pháp trường. Tôi đứng trước mặt ba, khoanh tay và khẽ "Dạ?". Bất ngờ ba vung tay tát tôi một cái thật mạnh. Tôi lảo đảo, lui ra sau mấy bước, đứng dựa vào cột nhà, mặt tối sầm lại, phần vì choáng ngợp do cú tát nên chưa tỉnh táo, phần vì bỡ ngỡ không hiểu trời trăng mây đất gì.
Ba đứng phắt dậy, bà nội vội giữ ba lại, miệng lẩm bẩm mấy lời xin tha cho tôi. Ba đứng đó, chỉ thẳng tay vào mặt tôi quát lớn:
-Tao cho mày ăn học để mày đi làm ba cái trò lưu manh đó hả?!!!
-Con làm gì đâu ba?- Tôi ngơ ngác.
-Làm gì thì tự mày biết...
Có thiếu tiền thì mày hỏi tao tao cho, sao lại đi trấn lột của người khác, hả?!
-Chuyện đó....
-Tao cho mày ăn học để mày trở thành thằng côn đồ hả, tao dạy mày làm sao, rồi làm sao tao nhìn bà con, rồi người ta nói tao không biết dạy con, để nó thành một thằng đầu đường xó chợ thì tao phải làm sao, hả, mày nói đi!
-Ai nói với ba con lấy tiền người khác. Con...
-Tao tát chết giờ, mày đừng có chối. Mới đây có người đến mách tội tao mày đi lấy tiền của con họ kìa, rồi người ta bảo mày đánh mấy đứa nhỏ nữa phải không, đứa nào không đưa tiền thì mày đánh chứ gì. Đây, mày muốn tiền phải không, nè, tiền nè, mày ăn cho hết đi!
Ba xấn tới, bà đứng cản ba lại, ông rút ra mấy tờ tiền quăng thẳng vào mặt tôi. Tôi đứng như trời trồng, mấy tờ tiền rơi lả tả dưới đất. Khuôn mặt ba hằn lại và đỏ lên vì tức, nước mắt tôi bắt đầu rỏ xuống. Tôi cố thanh minh:
-Chuyện đó lâu rồi mà ba.
-Lâu?! Lâu sao bây giờ người ta mới nói. Mà có lâu đi chăng nữa thì mày cũng đã lấy tiền của người khác, mày cũng đã dọa người khác, đánh người khác. Mày có giỏi thì mày đi lấy tiền của mấy thằng lớn như mày kìa, vinh quang gì mà lại cướp tiền của mấy đứa nhỏ.
-Thật mà ba, bây giờ con không làm chuyện đó nữa. Đúng là con đã chơi trò trấn lột, nhưng giờ con không có hư như ngày đó đâu. Chuyện hơn 2 năm trước rồi, giờ con còn làm bạn với tụi nó nữa mà....- Tôi vừa nói vừa khóc sụt sịt.
-Bạn bè gì, có mày tự nhận thì có, tụi nó chẳng qua sợ mày nên không dám nói, cũng may ba mẹ tụi nó biết được, mắng vốn tao nên tao mới biết mày hư hỏng thế này.
-Sao ba không tin con...- Tôi khóc òa lên.
-Nín! Chưa hết đâu! Tao nghe nói dạo gần đây mày còn đánh nhau với mấy thằng thượng nào đó nữa, bị đánh đến chảy máu đầu mà về còn giấu ông bà nội. Mày....
Ba quơ lấy cây chổi ở góc nhà, tiến tới. Bà nội giữ tay ba lại van xin, ba giựt tay bà ra, quát:
-Má bỏ ra! Con của con con có quyền đánh. Thằng này không đánh không được, nuông chiều riết nó hư!
Thế rồi ba cầm chổi quất túi bụi vào mông, vào chân tôi. Tôi nhảy cẫng lên, chạy vòng quanh cái bàn đá, vừa chạy vừa mếu máo xin ba tha cho con. Ông nắm áo tôi lại, quất túi bụi vào mông tôi, rồi ông quăng cây chổi ra, đá tôi mấy phát, vừa đánh ông vừa chửi những câu đau nhói đến tận tim (tôi không muốn nhắc lại những câu đó vì phần nhiều là chửi tục và cũng chẳng hay ho gì nếu nhắc lại). Hôm đó chắc tôi sẽ ăn đòn bầm mình nếu không có tiếng xe honda về kịp lúc. Chú 7 và ông nội mới về thấy cảnh đó, không hiểu chuyện gì cũng nhảy xuống xe vào can ba, nhờ thế tôi mới thoát.
Được một lát lời qua tiếng lại, ba cũng nghe lời ông nội, dịu xuống bỏ vào bàn đá ngồi. Ông nội bảo bà nội dẫn tôi vào trong, đoạn ông và chú ra bàn đá ngồi nói chuyện với ba.
Bà đưa tôi vào nhà, cởi quần ra thoa dầu cho tôi. Bà cứ tặc lưỡi: "Cái thằng! Có đánh con thì cũng phải đánh nhè nhẹ, đánh thế này thì còn gì thằng nhỏ. Coi cái mông với cái chân nát hết rồi kìa. Đứng im, bà xức dầu nghen, có thể hơi rát chút..."
Bà cứ lầm bẩm mấy câu thế cho tôi bình tĩnh lại. Và dầu xức lên chỗ nào thì chỗ đó nó rát kinh khủng.
Tôi cứ thế nước mắt giàn giụa, khóc vì đau, không phải vì đòn roi mà vì những lời mắng nhiếc của ba. Những câu nói lúc ba đánh tôi như muốn nói rằng ba không cần tôi nữa, ba không muốn thấy mặt tôi nữa, không muốn nhận tôi là con ông. Dù vô tình hay cố ý, làm sao những câu đó có thể thốt ra được chứ. Dù chỉ là nói cho sướng cái miệng mình, cho hả dạ, nhưng ba có nghĩ đến những lời đó sẽ tổn thương một đứa trẻ như tôi thế nào không?
Tôi nằm co lại trên cái phản, nước mắt chảy không ngừng, trong đầu cứ văng vẳng những câu nói lúc nãy.
Tôi bấy giờ không phải một đứa trẻ chín chắn biết nhận lỗi của mình, tôi chỉ là đứa trẻ non nớt bắt đầu nảy sinh những ý nghĩ tiêu cực. Càng nghĩ về những lời của ba, tôi càng ghét ba, tôi càng hận những người xung quanh. Ai đã đào bới những chuyện không hay ngày trước để mách lẻo với ba, rồi những bà mẹ đã nói với ba chuyện này, mấy bà đó có giỏi thì đến tìm tôi nói chuyện, sao phải tọc mạch để cha con tôi cãi nhau, thấy tôi ăn đòn chắc mấy bả vui lắm. Rồi những tên hàng xóm khốn nạn nào đã kể cho ba vụ tôi đánh nhau, tại sao chúng không nói rằng chính tôi mới là kẻ bị bắt nạt, nói rằng tôi đánh nhau vì bảo vệ một cô bé, nếu không có Vy thì tôi đã dư sức vùng chạy và không vướng vào vụ đánh nhau đó, đúng, do Vy nên tôi mới bị kéo vào trận đánh nhau.
Có khi nào những thằng nhóc kia muốn chơi lại mình nên mới mách mẹ vụ mình bắt nạt tụi nó. Chẳng phải 2 bên đã giảng hòa rồi sao, còn chơi đồ hàng nữa kia mà. Tại sao ba lại không nghe mình chứ. Ba ghét mình lắm đúng không, hay mình chết đi cho ba vừa lòng. Nếu mình bỏ nhà đi thì chắc ba sẽ hối hận lắm. Đúng, lúc đó thì ba mới nhận ra ba đã sai đến dường nào.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Thi vương Tương Tây - Ma Thổi Đèn
Đạt hồ
Trả lời3 tháng trước
truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này