Logo
Trang chủ
Chương 12

Chương 12

Đọc to

Thời gian trôi nhanh thật. Tôi và T hay nhắn tin hỏi han nhau đủ thứ chuyện, từ học hành đến tệ nạn trộm cắp, từ chuyện trung ương đến địa phương... Không hiểu sao lúc đó tôi và T có thể nhắn tin nhiều đến thế... Rồi tôi nảy sinh tình cảm với T. Nhưng tôi không nói cho T biết. Tôi vẫn còn phân vân. Thứ cảm tình tôi dành cho T giống như một cơn gió. Gió thổi thì tôi mát, không có gió thì tôi bật quạt. Nói tóm lại, các bác cứ cúp cầu dao tôi giải thích nghe. Nghĩa là không có T tôi vẫn có niềm vui khác, có T thì tôi vui thêm. Nói chung tính cách T khá hiền, bị tôi bắt nạt hoài mà không dám bật lại. Tôi đang cần gì? Tôi đang cần một người cao tay hơn tôi...

Chắc các bác ở đây cũng trải qua hoặc đang trải qua thời sinh viên, chắc cũng đi làm thêm lấy kỹ năng sống nhỉ? Tôi cũng thế. Công việc bảo vệ của tôi cần có dáng cao to đen thôi, chứ đừng có hôi. Và cần đầu óc tinh vi... Có hôm tôi không biết họ có phải cướp hay không, nhưng chuyện thế này.

Tôi giữ xe, lúc đó trời cũng tối. Có một thanh niên và một ông lão dừng trước cửa khách sạn, chạy vào phòng trực ban của tôi và thanh niên hỏi:

- Anh ơi cho em đi tiểu nhờ cái.

Quái đản phân lợn gì thế này. Mặt dày không tì vết hay sao mà vào khách sạn xin đi tiểu.
- Xin lỗi em, anh không đáp ứng anh được. - Tôi đáp.
- Em năn nỉ anh mà... Cứu em đi. Em đang chở ông em về tận Long An mà kiểu này em tè trong quần quá.
- Tìm nhà WC công cộng mà đút.

Tôi hơi nghi ngờ hai người này. Vì ông lão ngồi trên xe bịt khẩu trang mà cứ nhìn vào hàng xe trong khách sạn, ánh mắt ông hơi ác ý nên tôi đâm ra nghi. Tôi nghĩ là ý định của chúng là dụ tôi dẫn thanh niên vào trong và bên ngoài chúng trộm xe của khách cho tôi đền chết bà tôi luôn. Tôi đẹp trai chứ đâu có ngu. Thấy tôi có vẻ cứng thì chúng nản và bỏ đi. Theo sau chúng còn có hai thanh niên nữa, là tổng cộng có bốn thằng. Tôi toát mồ hôi ra. Đấy là một kỷ niệm thời xưa của tôi. Đáng lẽ không kể ra nhưng tự nhiên tôi nhớ ra nó và kể luôn.

Về phần em thì tôi vô tình nghe thằng Tài nói em học bên Công Nghệ Thông Tin và em tên Hương. Thế mà tôi cứ nghĩ em làm Tatoo không chứ. ?.. Em có vẻ cũng ghét tôi, may mà cách nhau tận 3 phòng chứ mà sát phòng nhau có lẽ tôi hoặc em có kẻ lên bàn thờ chờ làm ma quá.
Rồi có hôm em qua phòng tôi mượn 2 lon gạo về phòng nấu, mai trả. Nhưng tôi ghét em nên tôi cũng đắn đo lắm.

- Mượn rồi chừng nào trả?
- Mai trả... Làm gì ghê?
- Ghê cái mả. Mua có 5kg để nấu cháo húp, chị mượn 2 lon còn gì tui ăn?
- Có 2 lon làm gì ki bo vậy... Keo kiệt coi chừng bị liệt.
- Suy nghĩ đã.
- Nhanh. Đang đói nha. Hay là vậy đi. Lát qua phòng tui, tui nấu cho ăn.

Nghe em nói thế thì tôi cũng hớn hở nhưng phải tỏ ra một thằng no bụng chứ không phải chết đói.
- Nghe cũng được. Mà nấu món gì?
- Sườn ram, canh đu đủ :nosebleed: : Em tươi cười đáp, khổ quá biết răng đẹp rồi cười hoài.
- Nói láo là báo công an, nói ngang tui sang đập chết. Vậy tui cho chị luôn 2 lon gạo đó. Lát tui qua ăn. Cầm gạo rồi về đi.
- Hihi. Mà nè. Bộ tui già hay sao mà kêu chị hoài thế?
- Ai biết. Thế nhiêu tuổi?
- 9x đời đầu.

Rồi đệt mợ bằng tuổi mà cứ kêu em bằng chị. Tôi thấy mình hơi bị hố.
- Ờ bằng tuổi. Thế gọi mày tao đi.
- Sao lại mày tao?
- Thích. - Tôi vênh mặt.
- Hứ. Đồ đàn bà.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Thế Độc Tôn
BÌNH LUẬN