Logo
Trang chủ

Chương 321

Đọc to

– Gì nữa vậy anh? – Linh Nga ngoái lại.
– Ngủ ngon. – Tôi thì thầm.
– Vâng, anh cũng ngủ ngon đấy!
Tôi cũng đứng dậy đi vào ngủ với ông nội. Kéo màn rồi nằm xuống cạnh ông.
– Hai đứa nói chuyện muộn thế.
– Vâng, ông chưa ngủ à?
– Nằm thế thôi chứ chưa ngủ được. Con bé ngoan đấy.
– Vâng, mà lâu lắm rồi con không ngủ với ông, mấy năm rồi ấy ông ạ.
– Ừ, thôi ngủ đi, mai còn nhiều việc.
– Dạ.
Thật sự thì ông bà nội với tôi có một sự gắn bó cực kỳ bền chặt, có khi còn hơn cả đối với bố mẹ tôi. Ông bà nuôi nấng tôi từ nhỏ, có gì ngon ông bà cũng để dành. Có làm gì sai ông bà cũng dạy dỗ tôi đến nơi đến chốn. Mong là ông bà sẽ mãi luôn sống khỏe, mãi luôn vui vẻ bên con cháu.
Sáng hôm sau, đang ngủ thì Linh Nga chui vào màn lay người gọi tôi dậy.
– Anh ơi, dậy đi, sáng rồi.
– Để anh nằm chút nữa đi. – Tôi uể oải.
– Anh dậy đánh răng rửa mặt đi, sáu rưỡi rồi. Ông bà nấu cơm xong rồi.
– Ừ.
Tôi dậy đánh răng rửa mặt. Ra ngoài thì ông bà đã dọn cơm ra sẵn rồi.
– Ngồi ăn cơm đi con. – Bà nội tôi nói.
– Vâng, mà bà dậy sớm nấu cơm làm gì cho vất vả, chạy ra ngoài đầu đường mua bún cho tiện.
– Linh Nga nó dậy nó nấu đấy. – Ông nội tôi nói.

Đề xuất Tiên Hiệp: Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN