Logo
Trang chủ

Chương 322

Đọc to

– Hì, cháu thấy nhà bà có cái nồi gang, lâu lắm cháu không nấu cơm bằng bếp củi nên cháu thử thôi ạ.
– Ừ, nấu bằng nồi gang ngon hơn nồi cơm điện con ạ. – Bà nói.
– Ngon đây, ngon đây! – Tôi xuýt xoa.
– Linh Nga này, bao giờ thằng Thỏ nó về thì về cùng nó nha con.
– Dạ, con còn công việc nữa bà ạ. Nếu về được thì con về chơi với ông bà. – Linh Nga cười nhỏ nhẹ.
– Ừ, thì hai đứa bố trí nghỉ cùng một, hai ngày như hôm nay này. Với lại hai đứa tính chuyện cưới xin đi.
– Bà ơi bà ăn cơm đi, chuyện này nói sau đi ạ. – Tôi nói.
– Cái thằng, cứ bàn đến chuyện vợ con là nó lại lảng đi chuyện khác.
Ngồi ăn cơm với ông bà xong, tôi và Linh Nga chào ông bà về nhà. Chỗ ngồi quen thuộc của bố tôi là cái ghế salon, trên tay cầm con Galaxy Tab.
– Bố à, bố ăn sáng chưa?
– Con chào bác ạ.
– Chưa, đợi hai đứa về rồi cả nhà đi ăn bún.
– Mẹ đâu ạ?
– Mẹ đang xem tivi trong phòng.
– Mẹ ơi, mẹ… – Tôi gọi.
– Gì mà mày gọi mẹ ời ời thế hả? – Mẹ tôi lững thững đi ra.
– Con chào bác. – Linh Nga chào.
– Ừ, dắt xe ra đi cả nhà đi ăn sáng.
– Bố mẹ đi đi, con với Linh Nga ăn cơm bên ông bà rồi.
– Thế à, không nói cho bố mẹ đợi. Hai đứa ở nhà nha.
– Con với Linh Nga đi chơi tí, bố mẹ cứ đi ăn đi, chút con đi con khóa cửa.
– Ừ, khóa cửa cẩn thận đấy.

Đề xuất Voz: Hồi ký Những ngày rong chơi
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN