"Giỏi, đấy đi với cô khác luôn đi, mai đừng sang đây nữa. Xi, không cần." Con bé có vẻ tức tối.
"Thôi, hai cái đứa giời đánh này, bữa ăn mà cũng chành chọe nhau được." Tôi nói.
Thế là hai đứa im ngồi ăn cơm, Linh Nga nhoẻn miệng cười.
"Không có hai đứa thì lại mất vui anh ạ, hai đứa nó tíu tít lại hay."
"Ừ, nói nhiều cũng có cái hay, nhưng mà nhiều lúc sốt ruột lắm."
"Anh đúng là ông già khó tính rồi. Hì."
"Mà mai em nghỉ làm nhé, tí anh điện cho Huyền, xin cho em nghỉ vài hôm."
"Chết, không được đâu, cửa hàng mới sắp khai trương nữa, đang nhiều việc anh ạ."
"Nhiều cũng nghỉ, em ốm thế này đi làm sao được. Nghe anh ở nhà nghỉ ngơi."
"Nhưng mà..."
"Sợ không ai chăm chứ gì. Anh chăm được chưa!"
"Không phải mà việc..."
"Em cứ nghỉ, muốn đi làm phải khỏe hẳn đã. Nghe anh!"
"Chị ở nhà nghỉ vài hôm đi chị, tham làm gì. Mẹ em hay bảo tiền không đem lại hạnh phúc đâu, với lại tiền nhiều khi không mua được sức khỏe."
"Anh thì lúc nào cũng mẹ bảo mẹ bảo." Ngọc bĩu môi.
"Đó, em thấy hai đứa nói chưa. Thống nhất thế nhé."
"Vâng, đành vậy chứ biết làm sao."
Đề xuất Voz: [Truyện Dài Kỳ] The Khải Huyền