"À không, em lỡ mồm, ý em là tối nào em cũng buôn điện thoại với Ngọc nên chị yên tâm."
Thấy Linh Nga có vẻ xuôi xuôi tôi bảo Ngọc lấy mấy bộ quần áo của Linh Nga cho vào túi.
"Ơ, đi bây giờ hả anh?"
"Ừ, thì đi bây giờ. Nói là làm luôn chứ."
"Đi luôn cho nóng chị." Lại cái mồm của thằng Nhật bô bô.
"Xong rồi đây, chị đi an dưỡng mạnh khỏe nha." Ngọc đưa tôi túi quần áo.
"Mới ốm có tí thế này mà, hic."
"Em không được phụ lòng quan tâm của mọi người nên phải mau khỏe. Rõ chưa."
"Em biết mà, nhưng mọi người quan trọng hóa vấn đề quá í."
"Thôi đi, anh gọi taxi ngoài đầu ngõ rồi. Nhật, mai đem xe của anh qua nhà anh nha."
"Vâng, em chào anh chị."
"Ngọc, ở nhà tối đến cẩn thận nhé. Ngủ đóng chặt cửa vào, có chuyện gì gọi chị." Linh Nga dặn Ngọc.
"Vâng, chị yên tâm. Chị cứ tĩnh dưỡng thoải mái đi, em lo được mà."
Tôi và Linh Nga cùng nhau về nhà tôi. Đúng là không đâu bằng nhà mình. Về tới nhà thoải mái hẳn. Thằng Quân vẫn chưa thấy về.
"Em vào giường nằm nghỉ đi. À không, ngồi kia tí đã đi. Anh vào bật bình nóng lạnh, lát em lau qua người đi rồi ngủ cho thoải mái."
"Vâng, mà anh cứ làm như em là bệnh nhân bị bệnh nặng lắm í. Hớt hải từ chiều đến giờ."
Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Cảnh Hắc Dạ [Dịch]