"Cái thằng này nó có biết cái gì đâu. Linh Nga vào trong nghỉ đi con. Mà ốm làm sao. Sốt hay cảm hay thế nào?"
"Hôm qua đi làm về mệt nên ngất đấy mẹ ạ." Tôi nói, vừa nói xong Linh Nga véo tay tôi ra hiệu. Chắc định không cho tôi nói với mẹ để mẹ bớt lo.
"Chết, thế thuốc thang gì chưa?"
"Hôm qua anh Tùng mua thuốc bổ con uống rồi ạ."
"Thôi vào trong nằm đi con. Người ốm đi lại ít thôi."
"Con cũng đỡ nhiều rồi bác ạ."
"Thì đỡ nhưng cứ cẩn thận vẫn hơn, nghỉ cho khỏe hẳn. Đợi bác tí."
Dứt lời mẹ tôi lấy điện thoại ra gọi.
"Ừ, chị đây... đến nhà chị truyền cho cháu nó chai hoa quả... ừ... thế nha."
"Con khỏi rồi mà bác."
"Yên tâm, truyền xong là lại khỏe ngay. Nghe lời bác, chứ nghe cái thằng này thì có muốt mùa mới khỏi."
"Đúng đấy, truyền hoa quả nhanh lại sức, mà đi làm kiểu gì mà vắt kiệt sức thế cháu." Bố tôi hỏi.
"Cũng hơi hơi mệt thôi bác ạ, với lại chắc con bị say nắng nên mới bị ngất."
"Mùa này phải cẩn thận chứ con, mà không, mùa nào cũng vậy, lại chuẩn bị giao mùa rồi đấy. Đề phòng sức khỏe con ạ. Chứ như bác đây khổ lắm."
"Dạ vâng."
Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)