Trời nắng, cô ta ăn mặc như ninja, trùm kín mít từ đầu đến cuối. Nay cô ta mặc quần bò, đi tông. Lên tầng uống cà phê, cô ta bỏ cái áo chống nắng ra. Vẫn kiểu tóc búi rối, áo ngắn tay màu trắng. Nhìn hôm nay trông năng động, làm tôi ngẩn ngơ tí chút, không ngờ cô ta cũng xinh, tôi hơi ngạc nhiên.
"Đầu cô bên trong là bã đậu hay là thạch cao vậy, đến sớm thì lên ngồi trước đi. Lại còn đợi."
"Tại anh không để lại số điện thoại nên tôi chẳng biết thế nào. Mà việc gì phải giấu số. Chắc toàn làm việc mờ ám."
"Mờ cái đầu cô ý. Thế giờ ghi lại đi. 012..."
"Nhà giàu mà dùng 11 số."
"10 hay 11 không liên quan đến cô, miễn sao tôi liên lạc được. Mà đến đây rồi, cô ăn gì để tôi gọi, tôi cũng chưa ăn gì. Uống gì tôi gọi luôn."
"Cho tôi nước cam. Tôi ăn gì cũng được, anh mời mà."
"Cho một cái pizza bò, loại to ấy. Thêm một cam vắt và một soda nhé." Tôi nói với phục vụ.
"Anh có vẻ thích uống những thứ dành cho phụ nữ nhỉ." Cười.
"Phù hợp với đồ ăn thì tôi uống, có sao không. Thắc mắc vớ vẩn."
"Mà anh gọi tôi đến đây có chuyện gì thế. Tôi chưa có tiền trả anh đâu, anh cho tôi nợ thêm một thời gian nữa được không?"
"Chưa khảo mà đã xưng, tôi đã đòi cô đâu. Tiền nong để sau, tôi có chuyện khác nhờ cô."
"Anh nhờ tôi, tôi thì giúp anh được gì chứ."
"Thôi ăn đi đã, vừa ăn vừa nói."
"Hôm nay thấy anh lạ lạ, khác với lần trước tôi gặp anh."
"Đến tôi còn thấy mình lạ nữa là, cô ăn đi."
Cô ta cầm miếng bánh lên bẻ, haizz.
"Để tôi." Tôi cầm dao cắt ra từng miếng rồi đưa cho cô ta.