Chương 64

Rồi cả nhà, ngồi vào bàn chuẩn bị ăn tối... Trong bữa nay, mọi người vui vẻ ăn uống... Không ngờ Boss lại nhanh chóng hòa nhập với gia đình em như vậy...

Kể cả con em gái của em, với người lạ rất khó gần, vậy mà không biết cách nào, vừa gặp nhau chưa bao lâu mà nó với Boss đã thân như hai chị em luôn...

- Mày có nghe mẹ nói gì không thằng kia?

Đang lơ ngơ không tập trung thì mẹ nhéo tai em... Giật mình quay về với thực tại, em hỏi mẹ:

- Mẹ kêu gì con?

- Mẹ kêu là mày lâu lâu chở TA về nhà chơi biết chưa?

- Dạ, rảnh con mới về được chứ

- Mẹ nói vậy đó, mày tính sao thì tính...

- Bộ mẹ không sợ lịch sử lập lại hả?

- Cha mày, im đi, ăn nói linh tinh...

Vậy là câm mồm rồi tiếp tục cắm cúi ăn, chưa bao giờ nó cãi lại được mẹ...

Cơm nước xong xuôi thì em và ba ra ngoài sân, ngồi uống trà... Boss thì đi rửa chén... mẹ thì đi gọt trái cây rồi đem ra sân cho 2 cha con ngồi ăn uống trà...

Boss sau khi chiến đấu với đống chén dĩa xong thì cũng ra sân ngồi hóng chuyện... Thấy Boss đi ra thì mẹ nói:

- Con vô nhà thay đồ rồi thằng A chở đi chơi cho vui con, chứ lễ tết ở nhà buồn hiu à...

- Dạ

Vậy là Boss chim cút ngay theo lời mẹ em, còn em thì tính nhảy dựng lên để phản đối, nhưng chưa kịp phản ứng gì thì thấy ánh mắt của mẹ, nên em đành im lặng...

Cũng chim cút đi thay đồ luôn...

Hai đứa chuẩn bị xong xuôi thì em dắt chiếc xe ra, mẹ thấy liền nói:

- Lấy xe cậu Tư mà đi... Đi đêm hôm đi xe máy nguy hiểm...

Giờ mới để ý, lúc nãy ra sân tập thể dục thấy có chiếc xe hơi trong nhà, nghĩ của ai gửi nên không để ý. Thì ra là xe của cậu Tư

- Thôi, con chạy có được đâu mà lấy, có chuyện gì đền ốm tiền... Mà sao xe cậu Tư ở đây?

- Cả nhà đi du lịch nên đem xe qua đây gửi... Chứ tao thấy mày cũng chạy xe thằng Tuấn về mấy lần đó thôi...

- Lúc đó có người ngồi kèm, giờ tự chạy ghê chết bà...

- Ờ, vậy thôi, tính cho mày chơi sang bữa, mà không cần thì thôi

Vậy là lủi thủi dắt xe ra chở Boss đi dạo, chạy về tuốt bên Vũng Tàu luôn, vì bên Bà Rịa cũng éo có gì thú vị cả...

Chở Boss đi lung tung các thứ, đến hơn 10 giờ thì chở Boss về... Boss đi thay đồ rồi vào phòng của con em gái em ngủ nghỉ, còn em thì ngồi nói chuyện với ba mẹ...

Mở đầu câu chuyện thì mẹ nó lên tiếng trước...

- Dạo này chuyện làm ăn sao rồi? Mấy cái cửa hàng con hùn với mọi người ổn hết chứ?

- Dạ, cũng ok hết rồi mẹ... Nhưng chắc từ từ con sẽ rút, vì giờ thời thế thay đổi, con cũng không muốn đi tiếp con đường này mẹ à.

- Ừm, mẹ hiểu, con cứ quyết định, giờ ba mẹ đã rút khỏi chuyện làm ăn này rồi, nên không quan trọng những thứ đó nữa... Bây giờ ba mẹ chỉ muốn con lập gia đình, rồi ổn định cuộc sống...

Rồi phụ giúp ba mẹ lo cho con Út thôi...

- Dạ con hiểu, con biết ba mẹ lo lắng cho con với con Út, nhưng mẹ cũng phải để con từ từ chứ...

- Từ từ gì nữa... Mẹ thấy nó được đó, mẹ là mẹ ưng lắm rồi...

- Trời trời, mới gặp nó có 1 bữa, mà làm như quen lắm rồi vậy...

- Mẹ nói thật, nhìn nó làm việc là mẹ biết nó là người đàng hoàng, rồi còn biết lo lắng cho mọi người nữa... Con muốn thì có thể tìm hiểu thêm...

Nhưng mà đừng để vuột mất cơ hội nha con trai...

- Dạ... Thôi con đi ngủ nha ba mẹ, ba mẹ ngủ sớm đi...

- Ừm, đi ngủ đi, mai còn đi lên Sài Gòn làm...

Ba thì im lặng, gật gù có vẻ cũng đồng ý với mẹ em, coi như chỗ dựa của em đã mất... Trước khi em về phòng thì mẹ còn hăm dọa em phát nữa...

- Mẹ muốn "Nó" là dâu nhà này! Hiểu chưa con trai... Cố lên nha con trai iu dấu...

Rồi cả ba và mẹ em cười ngắc nghẻo luôn... Em thì khỏi nói rồi, lủi thủi đi vô phòng...

Cả đêm suy nghĩ lung tung các thứ rồi em cũng chìm vào giấc ngủ...

Đề xuất Voz: Tai nạn đáng ngờ
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN