Ba ngưng một lát, hôn vô má tôi vài cái, râu ria cọ qua cọ lại da mặt nhưng tôi chẳng khó chịu. Ba thường đối xử với tôi nghiêm khắc, nhưng mỗi khi làm hòa ổng lại tình cảm vô cùng.
- Ba, con có phải con gái đâu...
- Cha mày, gái trai gì cũng là con tao... - Ba cười hiền hòa.
- Con lớn rồi ba, ba làm cứ như con là con nít ấy.
- Lớn đâu mà lớn, lớn thế này chứ lớn hơn nữa con vẫn mãi là đứa con nhỏ của ba thôi.... - Ổng xoa đầu tôi vài cái, nhìn tôi cười khì khì - Sao con trai ba lớn lúc nào ba không biết nhỉ? Mới đây con còn chút xíu à, ba còn phải bồng bế con suốt ngày, sao thoắt một cái con đã lớn thế này. Huy nè, vừa rồi ba nghe vụ con lấy tiền người khác, ba đau khổ không thể tả, phải nói sao ta, cứ như ruột gan xé quặn lại vậy, nhà mình không giàu nhưng ba cũng sẽ cố gắng chăm sóc cho con đầy đủ, con đừng đi làm mấy trò đó nữa nghe con, "nghèo cho sạch, rách cho thơm", sống sao cho người ta quý mình là tốt nhất. Sau này cũng vậy, ba chỉ muốn con kiếm được một việc làm lương thiện, kiếm tiền bằng chính sức mình, sống sao không ai ganh ghét là ba vui rồi, tiền không phải là tất cả đâu con. Đấy, con thấy không, con lấy tiền mấy đứa nhỏ thì trước sau gì cũng lộ ra thôi, rủi ba không đánh con cho mấy bà mẹ đó thấy lỡ mấy bả đem con lên trình cô giáo thì sao, tai hại không?.... - Ba còn nói thêm một lúc về vụ này nữa - Mà, con còn đánh nhau nữa đúng không, vậy có thắng không?
- Dạ không ba, con một chấp bốn mà.
- Ghê ta? Một chấp bốn luôn?
- Rốt cuộc là bị đánh tơi tả đó ba.
- Vậy mà con cũng chịu đánh nữa hả? Con trai ba giỏi ghê ta? Gặp ba ba bỏ chạy lâu rồi. Con có muốn trả thù tụi nó không?
- Dạ không ba, dù sao chuyện cũng qua rồi - Nói đến đây tôi lại nhớ ánh Vy ướt nhòa cố kéo tôi đi khỏi đó, khi tôi sôi sục hận thù chỉ muốn đánh chết thằng nhóc kia, chỉ có Vy ở đấy giữ tôi lại.
- Ừ thế thì tốt. Đánh nhau là không nên. Để sau này ba cho con đi học võ ha. Có võ thì đếch sợ thằng nào hết...
Thế rồi ba kéo tôi đứng dậy.
- Đây, để ba dạy con thế võ này, hồi nhỏ ba hay dùng thế này lắm. Tưởng tượng nha, có 4 thằng tiến lại, con giả bộ ôn hòa, mặt cười cười, mình cứ hiền lành là tốt nhất, nhưng rủi nó có đánh mình thì con ngồi sụp xuống, tay hốt một nắm cát ném vô mặt nó, nếu có một đứa thì xông vô đập nó luôn, nó hết thấy đường rồi sợ gì, còn nếu đông quá mình bỏ chạy, đấy gọi là võ cát....
Tôi cười ha ha. Tối đó ba với tôi nói chuyện suốt đêm. Ông say nên nhiều lúc cứ nói đi nói lại một chuyện, nghe cũng mệt nhưng thôi cũng nghe, mấy khi được thế này...
Ngày hôm sau tôi đến trường với tâm trạng thoải mái, mọi thứ đã dễ chịu hơn nhiều. Giờ ra chơi tôi lại chui vào một góc thư viện nằm ngủ.
- Này, cả hè đi đâu mà tớ không thấy cậu? - Tôi mở mắt ra đã thấy Hân ngồi cạnh nhìn chằm chằm.
- Tớ vô nội chơi. Còn cậu? Hè có đi đâu không?
- Không, chỉ quanh quẩn ở Cam Ranh thôi.
Tôi liếc đến quyển sách Hân cầm trên tay.
- Hè này cậu đọc được bao nhiêu quyển sách rồi? - Tôi hỏi.
- Vài cuốn thôi, mà sao nghe như cậu hỏi đểu tớ thế nhỉ.
- Thì đểu thật chứ gì nữa, suốt ngày chỉ toàn sách với sách, nhìn mặt cậu là thấy chữ "sách" rồi kìa.
Hân đập sách vô mặt tôi.
- Hì, thì tớ biết làm gì khác đâu, suốt ngày chỉ ở nhà không đọc sách thì làm gì.
- Không đi chơi à?
- Không, tớ thích ngồi nhà hơn.
- Vậy bảo sao. Ở nhà riết nên tớ trông da cậu trắng bệch như con bệnh kìa. Người ta bảo ở nhà nhiều dễ dẫn đến bệnh máu trắng đó, da cậu trắng như thế thì chắc nhiễm trúng rồi.
- Thật hả?!!!
- Không, đùa thôi.
- Cậu này! - Hân đập sách vào mặt tôi lần nữa. Cậu ta đọc sách nhiều mà chả biết cái gì cả.
- Mà, dạo này cậu có lên trường khuyết tật không?
- Có. Nhiều người hỏi cậu lắm đấy. Nhất là con bé, nó cứ ngóng cậu suốt.
- Bé nào?
- Thì cái cô bé hay núp sau tủ ấy, bé mà cậu thường lấy đồ chơi dụ nó ra ấy (không nhớ xem lại chap 11).
- À nhớ rồi, cô bé đó nhớ tớ à, không ngờ đấy, lần nào tới gặp tớ nó cũng bỏ chạy. Ây dà, nói làm tớ nhớ ngôi trường đó quá.
- Vậy ngày mai lên thăm đi, mai nghỉ mà, để tớ bảo mẹ chở 2 đứa mình đi.
- Ờ cũng được...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Long Phù (Dịch)
Đạt hồ
Trả lời3 tháng trước
truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này